Tay bạn phải rướm máu một chút mới oai (lúc đó bạn đã biết Aids là gì đâu).Nếu giả thuyết đó sai thì coi như đây là một bài toán giải hỏng ngay từ đầu.Bạn chả bao giờ thanh minh, phản ứng làm gì.Trong việc chọn một cách biểu khác hoặc chuyển hẳn sang biểu đạt cái khác.Vừa xem bạn vừa lan man với những ý nghĩ như thế.Bất chấp lời kêu gọi cứ 30 phút lại trào ra khỏi miệng loa: Mong quí vị giữ gìn vệ sinh chung, không nói những lời lẽ thiếu văn minh và không hút thuốc… Khi vào sân, những người bảo vệ yêu cầu bỏ chai nước khoáng lại.Không phải là một thứ trẻ ranh để mỗi khi họ răn thế này là đúng thế kia là không đúng lại cảm thấy thất vọng và tụt hứng.Đấy là theo qui ước của họ và đời sống bạn dính vào qui ước ấy như con muỗi trao cánh cho mạng nhện.Vì tôi không hư hỏng, chẳng đòi hỏi gì, được vài người công nhận là tài năng, bạn bè bố mẹ cũng quí, mỗi tội không chịu học hành.Chàng ra về thắc mắc: Tại sao nó chẳng yêu mình?