Tôi sẽ nói tôi là một nhà thơ lớn và hiền lành.Trong Tuổi thơ dữ dội? Không hẳn.Học mấy tiết? 3 tiết ạ.Làm gì có vì cái gì ngoài bản thân.Chà, ông anh này cũng không đến nỗi phong kiến như vẻ lừ đừ của ông ta.Dường mọi người đều liên hệ với nhau bằng những sợi dây tình cảm vô hình.Làm thế gian thoải mái rồi lại ngột ngạt, tù túng, buồn nôn, bực bội.Tiếng gào của họ hoà vào tiếng reo của cổ động viên và được gọi chung là tinh thần dân tộc.Một cái ngẫu nhiên không an toàn chút nào khi mà con người luôn đói khát vật chất, tinh thần.Tuy nhiên, không phải lúc nào cũng có thời gian mở tủ đọc lại.
