Tôi tưởng mình đã biết hết các mánh khoé và đầu cơ thì sẽ lời, vậy mà rồi lỗ, không còn một xu.Trong khi nguy hiểm, tôi lại thấy phấn khởi và cảm hứng bội phần.Nhưng ông con nhất định làm theo ý mình và khoác chiếc áo xanh dính đầy dầu mỡ.Ông nghĩ tới các vì tinh tú luân chuyển trên đầu, nghĩ tới vừng Thái dương cứ đúng kỳ hạn trở lại chiếu sáng miền hoang vu ở Nam cực.Tôi nhăn nhó càu nhàu mất ngủ và như vừa mới nói, tôi muốn loạn óc.Tôi vội vàng bán lại chiếc quan tài cho một nhà chuyên lo đám táng và trở lại làm ăn.Cả hai sự quan trọng ấy thường được quyết định liều lĩnh như trong canh bạc.Ở trường tôi không bao giờ khóc hết, nhưng về nhà tôi thì sụt sùi kể lể.Nếu văn hào Bernard Shaw không theo quy tắc ấy một cách nghiêm khắc, có lẽ ông đã thất bại trong công việc trước tác và suốt đời chỉ là thủ quỹ của một ngân hàng.Hồi đó, ai hơi chỉ trích ông là ông phật ý, nổi nóng ngay.