Vì lỡ tàu họ đứng trên bến mà trách hết thảy mọi người - từ họ ra - và muốn cho cả thế giới săn sóc họ, làm thoả hững ý muốn ích kỷ của họ".Tôi biết chắc vậy vì tôi đã kinh nghiệm trong gia đình tôi.Ta sẽ ngủ lúc nào không hay.Ngày tháng qua, Tôi gắng sức gắp hai, gắp bốn, mà kiếm chẳng đủ xài.Y có mang ơn ông không? Có, nhưng không lâu.Suốt đời ông ta không bao giờ được ngủ trọn đêm!Điều gì đã không tránh được thì lo buồn làm gì?Tôi luyện nó, săn sóc nó, bồi dưỡng nó chứ không làm nó phí sức hoặc bỏ phí nó, như vậy nó sẽ là một cái máy hoàn toàn để tôi sai khiến.Chính ông Carrier đã dạy tôi bữa cơm trưa dùng với ông tại Câu lạc bộ kỹ sư ở Nữu Ước.Khi không bán được cho tiệmtạp hóa nào, ông đi quanh tiệm mà suy nghĩ.
