Bọn ông đoán anh ta là một thủy thủ.Quả thật, khi đã được tự do, tôi nhận thấy cuộc sống tốt đẹp hơn rất nhiều.Với giọng trầm ngâm như hồi tưởng lại quá khứ, ông ta kể lại:- Tại sao ông luôn phải làm việc cực nhọc, gian khổ cùng với đoàn lữ hành như thế? Có bao giờ ông dành thời gian để tận hưởng những thú vui cuộc sống không?Cạnh đó là ngôi tháp Đền Chuông đồ sộ được phủ sơn trắng toát.- Tôi kéo cày cật lực từ sáng sớm cho tới tối mịt, cho dù trời rất nắng, chân tôi mỏi nhừ hay cổ của tôi đau rát… Ngược lại, cuộc sống của anh lại luôn an nhàn và sung sướng.- Đúng thế! – Arkad trả lời.Hãy mang cho cậu ta một bát nước.Và thế là khi các dịp may đến, do tính do dự, ù lì nên chúng ta đã không chịu nắm bắt.Sau cùng, khi ông đã thành thạo công việc nướng bánh, ông ấy đã dạy cho ông biết cách làm bánh mật ong.
