Ý tưởng rằng chúng ta sống dưới bàn tay dẫn dắt đầy tình thương của Đức Chúa Trời và được hứa hẹn một sự bất tử là một sự an ủi rất lớn lao.Dù sao đi chăng nữa thì tôi cũng đã tham gia vào cuộc chiến tranh đó.Kết quả nhiều khi cũng khá là thần diệu.Vào lúc đó tôi cảm thấy tin này làm tôi khó xử.(Anh ta: «Tại sao em không thể có tinh thần trách nhiệm hơn?» Cô ta: «Anh thực sự không biết thế nào là vui vẻ hết!»).Một ví dụ đơn giản là sự theo đuổi sự giàu có về vật chất.Trên giấy tờ có tên tôi, David Alfred Faulk và tên mẹ đẻ ra tôi là Ruth.Tôi thường gợi ý cho bệnh nhân rằng tiêu chuẩn này có thể áp dụng với bất kỳ quyết định nào của họ trong cuộc sống.Chúng ta cũng không tỏ ra tôn trọng họ.Thời gian cho sự quan tâm của chúng ta đã trở nên thật ngắn ngủi.
