Sid chưa kịp nói hết câu thì đã thấy mặt thần Gnome đỏ ửng lên như trái cà chua.Giọng cười của bà vừa chói tai vừa sâu thẳm và vang xa tới hàng vạn dặm.Chính anh đã quyết định đi tới khu rừng Mê Hoặc.Thảo nào mà mọi cư dân trong khu rừng này đều coi anh là một tên ngốc, mất không biết bao nhiêu thì giờ để tìm kiếm một cây bốn lá sẽ không bao giờ mọc lên ở đây.Nhận ra Nott, anh mừng rỡ:Ngay ngày đầu tiên thần Gnome đã nói với ta là không có cây bốn lá nào mọc trong khu rừng này cả, và chắc là thế thật.Những hạt giống may mắn của Cây Bốn Lá thần kỳ đã rơi xuống.Cho dù khi mọi việc dường như đã được hoàn tất, nếu ta có một thái độ đúng đắn, luôn sẵn lòng muốn biết liệu có còn việc gì khác cần làm nữa không, thì sẽ luôn có một dấu hiệu chỉ cho ta biết điều ấy.Bà là cư dân đầu tiên của khu rừng, thế thì chắc hẳn bà phải biết điều gì đó về cây bốn lá chứ.Cuộc đời tôi xuống dốc đến độ đã có lúc tôi biết cơn đói là như thế nào.
