Bố xuống đường đi bộ về trước.Hơn thế, tôi thương nó… Những dòng suy tưởng ấy chắc chảy tràn trong bác.Cháu vẫn không chịu dậy ạ.Thấy bố hớn hở, tôi nhẹ nhõm.Cuộc đời bạn có nhiều lần vỡ.Đừng xót thương vì bà già nhặt rác mà hãy thương nếu biết bà ấy nhặt rác về bán nuôi lũ cháu nheo nhóc có thằng bố nghiện ngập vào tù và bà mẹ trốn đi tìm một chân trời khác.Không quá kiêu hãnh mà cũng không chìm sâu vào mặc cảm.Gió thốc vào đầu tôi buốt lịm.Người ta trải qua là thôi, hiếm khi đọng lại.Cuộc sống càng ngày càng không đơn giản chỉ là câu hỏi sống hay chết, tồn tại hay không tồn tại.