Nhưng chỉ có thể tốt nhiều hay ít, khó có thể tốt cho đủ.Mẹ xem xong bảo: Đây là trang hài hước à? Đôi lần tôi nửa đùa nửa thật: Con đứng trong 5 nhà thơ Việt Nam hay nhất.Đơn giản vì tôi 21 tuổi và tuổi này là tuổi đến trường.Mẹ hỏi: Con mệt à? Con không học được à? Pho tượng tôi vẫn hóa đá.Trên mặt đất nhờ nhờ bàng bạc, còn dăm giọt loang lổ vương lại.Nếu ai là tất cả mà chẳng là gì cả thì tức là người đó (hoặc gì gì đó) đang chơi.Mà cái đồng hồ ấy xoay, lắc lư trong đời sống.Hôm nay chỉ phải học 3 tiết sau theo cái lịch học lại của tôi.Tôi nói: Cho con đi bệnh viện.Cái ủng đó mới dẫm lên mặt chân đế vuông vuông ghép bởi ba miếng nhựa.
