Tớ và thằng em ngồi ở hàng ghế 15 cao hơn hàng ghế 1 trận trước tớ ngồi nên có lẽ số vị tục tĩu ở xung quanh ít hơn lần trước.- Xin ông bớt mỉa mai cho.Vậy phải chăng tất cả đều có bản chất nhưng chưa tìm thấy hoặc chưa định nghĩa nổi mà thôi? Đôi khi chúng ta thử dùng một định nghĩa chung chung cho đời, nghệ thuật, người, vốn là những thứ gì đó hết sức chung chung: Phong phú.Tôi đã ngồi đây nhiều lần, nhìn phát chán.Rồi hỏi tắt chế độ sục ở đâu.Thay cho những sự trống rỗng, bất động của thói quen vật vờ.Vì hình như anh làm gì có trên đời.Thằng em cũng như tôi, ngồi yên cả buổi, cái ngồi yên của loại ra vẻ ta đây thấu suốt.Dù nó có thể đem lại một câu chuyện về sự ngộ nhận thiên tài.Và cũng là kẻ thù của những kẻ muốn duy trì chúng để trục lợi hoặc ngu si hưởng thái bình.
