Vậy thì tâm trí đang sử dụng bạn.Giải trừ sự đồng hóa với cái quầng chứa nhóm đau khổ là đem sự hiện trú vào nỗi đau khổ, và do đó chuyển hóa nó.Khi bạn đi qua nó, bạn không còn kiến tạo nhân dạng từ hình tướng tâm lý do tâm trí bày đặt ra nữa.Ngoài giấc ngủ sâu không mộng mị mà tôi đã đề cập, còn có một cánh cổng không chủ động khác dẫn vào cõi Bất thị hiện.Chính tâm trí đã nổi cơn đó.Đây chẳng phải là sự thực sao?Bạn vẫn còn đang phản kháng những gì đang hiện hữu.Nhưng đừng phân tích, chỉ đơn thuần quan sát thôi.Rồi sẽ có một ngày, đang lúc tranh cãi nửa chừng, bạn sẽ đột nhiên nhận ra rằng mình có một chọn lựa, và để quan sát xem điều gì sẽ xảy ra thôi.Đây không phải là trạng thái hôn trầm.