Bởi họ đã thấy, chưa hết nhưng đã đủ thứ đồi bại của đời sống.Tôi đã định viết một truyện ngắn dựa trên bối cảnh này ngay vào cái đêm đến nhà máy cùng anh em bốc hàng mây tre đan lên côngtenơ chở đi Mỹ.Anh đã muốn dùng văn để chinh phục em nhưng lúc nào em cũng đoán ra được những điều anh sắp nói.Tay bạn phải rướm máu một chút mới oai (lúc đó bạn đã biết Aids là gì đâu).Tự do hay không còn tùy vào bộ óc của chính bạn.Và ánh mắt họ chĩa vào ta lúc ta không để ý, để phân loại người.Điều khiển người già bằng những nơi an dưỡng nhàn nhã.Mọi người gọi: Ngheo! Ngheo! Tôi không đáp.Chứ cháu nhận thức được đấy ạ.Vả lại, mười rưỡi là phải lên giường nằm rồi.
