Tôi đã đọc những câu ấy trong một tờ thông tri của ty Cảnh sát Milwaukee.Eberly trả lời các bạn.Đoạn để cho đầu tự nhiên gập xuống, quay đi quay lại ít lần, như một quả bóng.Cô ta mệt mỏi vì cô chán ngán công việc, có lẽ chán ngán cả đời sống.Chúng tôi đề phòng rất cẩn thận không cho các con cháu lại chỗ đông người, không cho chúng đi học, đi coi hát bóng.Khi bạn tự ôn lại những ân huệ đã nhận được của Thượng Đế, thì đầu óc bạn đầy những tư tưởng mạnh bạo và vui vẻ.Tôi cũng muốn các vị độc giả cuốn này xâm lên ngực câu: "Những nhà kinh doanh không biết thắng ưu sầu sẽ chết sớm".Và đây là một điều ngạc nhiên vô cùng, gần như không tin được.Vậy tại sao không hăng hái vui vẻ đóng trò đi?'.Ông kể cho tôi nghe chuyện sau này: Ít lâu sau khi tụi Lùn chiếm (?) Trân Châu Cảng, chúng ùa vào Thượng Hải.