Phải, lãng phí năng lực và lo lắng, vì sợ không bao giờ làm xong công việc của mình".Ông ta trước kia làm trạng sư tại tỉnh Vienne và đến ngày quân đội Quốc xã sang xâm lăng Áo, ông trốn sang Thuỵ Điển.Các bác sĩ dùng đủ phương thuốc ngủ, thuốc mê, cả phép thôi miên nữa, nhưng vẫn vô hiệu.Bà đọc những dòng này một lần, hai lần cho đến mười lần rồi tự nhiên thấy hổ thẹn.Và ông Lincoln lại tìm ông Stanton [33].Nhiều phen chúng tôi túi bụi vì việc.Tôi không còn than thở về cái dĩ vãng đã thiệt chết rồi nữa.Trong thư nói: "Bà mất, cô và cháu thấy nhà vắng hẳn đi, nhất là cô.Muốn biết ưu tư làm hại ta ra sao, tôi không cần tra cứu trong thư viện hoặc tìm hỏi y sĩ.Ông nói với tôi rằng khi chiến tranh thứ nhì bùng lên ở u Châu, ông gần như chết điếng, lo về tương lai đến nỗi mất ngủ.