Họ sẽ đau nhưng không nhiều như tôi từng tưởng tượng.Vào nằm chôn mình trong suy nghĩ.Cố tìm lí do cho có lí do chứ có khi chả có lí do gì cũng thôi thúc phải viết.Một giọt rơi xuống sách.Bây giờ ít thấy người ngủ dưới mái hiên.Tôi biết, sự muốn mới này mới hơi sự muốn mới trước đó, trong tôi.Có thể ví khi con người sinh ra, trong nó có một chiếc đồng hồ cát.Bực thật, phải chờ 2 phút qua đi để viết cái ý nghĩ này vào.Nó còn có vô số uẩn ức và những cái khác.Ông ta quát tôi: Đồ ngu! Về đi.