Em bảo thế thì con phải gọi điện về.Nhà văn nhìn thấy trong mắt nàng một vẻ chăm chú tinh nghịch.Trên con đường bị truy sát, anh ta đã rắc kịp những hạt mầm máu của mình xuống những mảnh đất khô cằn.Tôi nhớ lại một số kỷ niệm nơi vườn thú này.Tôi nào có muốn lấy nước mắt ra làm vật đấu giá, lúc đó tự nhiên khóc thì khóc thôi.Như thế sẽ khổ nhưng sẽ giữ được tử tế.Hai khoang thiện, ác.Tôi nhận ra sự bông lơn của mình không thích hợp với phần đông người Việt ít cập nhật.Ngọn lửa bén rễ rất nhanh.Nhìn bạn lặng lẽ, ít ai biết bạn có một tuổi thơ hiếu động và đầy kỷ niệm.