Tôi đùa: Bác cho cháu gặp để cháu tẩn một trận can tội hớt lẻo.Bóng đá nữ thì bảo: Ôi toàn anh như con trai.Mình sẽ trả lời: Cảm ơn lời khen của đồng chí.Mà mình chả biết quái gì về mình cũng là chơi.Những cái đó làm bạn dịu lại, nhẹ đi.Không hẳn là chúng ta thích nói dối, cũng không chắc là thích đùa.Tôi định kiến và chủ quan quá chăng? Thù dai quá chăng? Sau khi cô ta không duyệt cái đơn xin nhập lớp sau thời gian bảo lưu của mình.Lời lẽ không tổng ngổng tồng ngồng mà chữ nào chữ nấy được rẽ ngôi, xịt keo bóng mượt.Tôi tống vào thùng rác.Đôi khi tôi cảm ơn mình vì làm cái việc mà thời đại mình sớm muộn cũng sẽ phải làm đồng loạt: Tự quyết.
