Bạn không cho phép óc bạn "lơ mơ" được, buộc nó phải làm công việc của nó và nó đã làm xong.Loại sách để học đó ở Luân Đôn không thiếu gì.Mà thái độ của thầy là điều quan trọng nhất.Trước hết, xin bạn đề phòng nhiệt tình của mình.Nhiều người tối nào cũng ngồi rồi vì họ nghĩ rằng nếu không ngồi rồi thì chỉ có cách là học văn chương, mà chẳng may họ lại không thích văn chương.Ra khỏi nơi mình ở cũng là khá rồi đấy.Bạn thử theo đi, bạn sẽ thấy phương pháp ấy chữa được phân nửa những bệnh trong đời, nhất là bệnh ưu tư - cái bệnh khốn khổ, có thể tránh được và có thể làm cho ta mắc cỡ.Nó ngắn quá đi thôi.Tôi cho chính nhờ thấu hiểu chân lý ấy mà tôi khác con heo nằm vũng bùn kia.Đầy cả mặt đất, từng đóng ra đấy.